Ļương Sơn ßá:
Dạ thưa tiểu thơ, tôi là Lương Sơn Bá
Ừ hàn châu đến đây thăm viếng một người bạn học.
Chúc Anh Đài:
Dạ thưa công tử, chẳng hay bạn của công tử là trai hay gái ạh?.
Lương Sơn Bá:
Dạ, bạn tôi là trai tên là Chúc Anh Đài.
Ngân tâm:
Lương huynh, Lương huynh không nhìn ra em sao?.
Lương Sơn Bá:
Dạ tôi nhớ chưa gặp tiểu thơ lần nào, dường như không quen.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh, em là Chúc Anh Đài nè.
Lương Sơn Bá:
Dạ, tiểu thơ nói đùa, Chúc Anh Đài bạn tôi là trai mà.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh khôgn nhận ra em thật àh?.
Lương Sơn Bá:
Không.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh xem đây nhá.
Lương Sơn Bá:
Đúng rồi, chúc hiền đệ, chúc hiền đệ.
Chúc Anh Đài:
Xưa thì hiền đệ, nay là hiền muội.
Lương Sơn Bá:
Hiền muội.
Chúc Anh Đài:
Hiền muội.
Lương Sơn Bá:
Hiền muội, Lương huynh xin kính chào hiền muội.
Chúc Anh Đài:
Kính chào Lương huynh, từ thuở chia tay độ nọ
Nhớ Lương huynh giấc điệp khó nghĩ an
Chúc và Lương xa cách trọn tuần trăng
Những tưởng không còn gặp lại
Nay Lương huynh chẳng quản nhọc nhằn
Đến đây để thăm muội
Hay còn điều gì xin Lương huynh thốt cạn.
Lương Sơn Bá:
Hiền muội ơi, trước anh đến thăm em cho thoả lòng thương nhớ
Và sau nữa anh muốn nói chuyện cầu hôn
Sỡ dĩ anh chậm trễ vì tưởng họ chúc là trai
Nhờ sư mẫu cho anh biết em đây là gái
Ôi khi nghe được thì lòng mừng vô hạn
Anh lướt *** băng ngàn, nguyện chóng cho kịp việc cầu hôn.
Ngâm:
Chúc Anh Đài:
Lương huynh, đã trễ rồ
Lương huynh ơi
Duyên thiêng liêng chúng ta không toại nguyện
Đôi lứa mình có nợ không duyên
Cha mẹ em đã ép buộc cuộc Lương duyên
Đưa họ chúc vào dòng họ Mã
Tại nguyệt lão không se thì chớ
Se thế này có dở dang không?
Đoạn trường duyên kiếp bẽ bàng
Gương loan bẻ nữa, vải đồng sẻ đôi
Ngày tươi sáng hay là ngày đen tối
Mà hai ta khó đứng không ngồi
Để rồi trách gió than mây
Để rồi khóc hận khóc cho kiếp này.
Hát:
Lương Sơn Bá:
Ba sinh đã lỡ dở duyên tình về lưa đôi
Trách hoá công sao đành chia đôi mình
Câu thề hương trước kia theo làn gió bay bạt rồi
Anh Đài ơi mấy câu thề còn đang với anh nhớ hoài.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh hỡi số kiếp duyên tình của chúng ta
Có thế thôi xin hẹn kiếp sau này
Duyên tình của chúng ta tơ hồng dứt buộc ràng tình ta thế thôi từ đây.
Lương Sơn Bá:
Chớ phụ anh
Chúc Anh Đài: Lương huynh hỡi
Chớ quá u sầu tình dở dang
Luyến tiếc chi duyên tình vỡ tan rồi.
Lương Sơn Bá:
Nhưng tình anh với em tin rằng vẫn một lòng.
Chúc Anh Đài:
Lương hiền huynh, số duyên mình còn lại những cay đắng nồng.
Lương Sơn Bá:
Nếu không mến kỷ niệm mà chi
Nếu không yêu trao ngọc chi vầy.
Chúc Anh Đài:
Tình mình thôi mỗi đứa một nơi.
Lương Sơn Bá:
Câu thề xưa hết rồi, tan thương buồn cánh xa
Tưởng đến đây duyên nợ sẽ thành
Nào ngờ đâu đôi lứa chẳng nên duyên
Huynh còn ở lại đây để làm gì nữa
Chỉ khổ cho em thôi, xin kiếu biệt.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh
Lương huynh chẳng quản nhọc nhằn đến đây để thăm muội
Vậy trước lúc chia tay xin Lương huynh hãy nể tình của muội
Đây cốc rượu đầy xin mời Lương huynh nhấp cạn.
Lương Sơn Bá:
Xin đa tạ.
Chúc Anh Đài:
Ngày lên xe cưới, tạ từ ly bôi tiễn đưa
Mình hết duyên rồi mưa gió đẩy đưa
Số thân âu là kiếp người thế thôi.
Lương Sơn Bá:
Hôm kia còn yên vui, hôm qua vẫn còn hoa tươi
Hôm nay sao buồn thênh thang
Hôm nay sầu ướt mi tuôn tràn lan.
Chúc Anh Đài:
Trong em lòng thương anh
Tuy đôi mình xa nhau, không quên lời yêu thương
Lương huynh ơi đừng khóc than đau lòng em.
Lương Sơn Bá:
Giờ phút cuối có ai đâu khóc ly tan cho mình
Thề thốt hết, giấc mơ tan, khóc than thêm u sầu
Vẫn luyến ái sao cách biệt
Tình yêu thương sao cách xa
Tình này xin trọn kiếp, nguyện ghi xương khắc tim.
Chúc Anh Đài:
Giọt nước mắt có em thôi khóc ly tan bên chàng
Nào *** nói thuỷ chung câu biết không em thẹn lòng
Thôi chữ đồng trôi đưa cuốn theo bèo mây
Rồi sương đêm cỏ gặp nhau
Ba năm kết bạn cùng chung sách đèn
Ngọc kia kỷ niệm em trao
Cầu xin sư mẫu kết duyên đôi mình
Cố nhân này hỡi cố nhân
Tình không toại nguyện là do số phần.
Lương Sơn Bá:
Phần số ơi phần số, tương lai hỡi tương lai
Trách cuộc đời có một không hai
Kẻ được mộng nay thành tan vỡ mộng khục khục.
Chúc Anh Đài:
Lương huynh trời ơi, máu
Lương huynh, Lương huynh ơi chàng vì thiếp máu hồng lai láng chảy
Thiếp vì chàng lệ đổ *** tuôn
Đời của ta sao quá đắng cay
Hận tình sử Lương duyên ngang trái.
Vọng cổ:
Lương Sơn Bá:
Anh Đài ơi, làm sao ta quên được kỷ niệm năm xưa
Ở ngã ba đường Nam Sơn tiểu lộ
Kỷ vật còn đây người xưa còn đó
Mà giờ đây ta đành tiễn biệt người yêu cất bước theo chồng
Làm sao quên được những kỷ niệm vui buồn
Phụng hoàng sang vẫn in hình đôi bóng
Gợi vào lòng qua ý nhạc lời thơ
Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng không biết thì thôi
Biết rồi mỗi kẻ mỗi nơi nghe buồn
Ai phân ly duyên tình đầu sầu dang dở
Thân yêu vẫn nguyên mình đau lòng nhìn người thương khuất xa
Ai phân ly duyên tình đầu sầu dang dở
Thân yêu vẫn nguyên mình đau lòng nhìn người thương khuất xa.
Xem toàn bộ