Ver 1:
Vậy là hạnh phúc đã hết, quên em anh phải mất bao lâu?
Nếu như anh nói là mình không thể, tự khắc vết thương càng thêm đau
Có lẽ mọi thứ sẽ ổn, anh đợi yêu thương tới phần
Được em ôm chặt sau mỗi sớm mai, hạnh phúc đó anh mới cần
Em bỏ mặc anh trong lúc đau khổ, càng làm tim thêm xước trầy
Nỗi buồn của anh không thể đong đếm, nước mắt trên mi ướt đầy
Anh viết về em đã bao nhiêu lần, thử hỏi rằng em có để tâm?
"Thương đau" dày vò anh suốt hành trình, khi nào thì em có thể thăm?
Anh khóc vì nhớ em, như nỗi buồn với gió đêm
Nước mắt tự rớt rơi, là vị mặn đã có thêm
Chưa thể hình dung anh sẽ thế nào, nếu tình cảm đó vội quên?
Chắc không phải anh mang nhiều đau thương, NA em đã gọi tên
Nỗi nhớ em càng tăng thêm, vì giọt lệ đã lỡ vướng mi
Chẳng thể giữ em cho riêng mình, duyên tình kia đã rẽ hướng đi
Có thể em luôn là nổi đau, mà anh đem theo suốt hành trình
Vách ngăn tim anh đã có tên em, vết thương từ đó mà thành hình
Hook:
Anh đây chấp nhận thất bại, thương em anh chẳng thể quên
Giống như điệp khúc lặp lại nhiều lần, em là người anh để tên
Trả lời anh đi phải mất bao lâu, cho con tim này ngừng buốt thắt
Phải mất bao lâu để quên một người, để hình ảnh em xa khuất mắt
Anh đây chấp nhận thất bại, thương em anh chẳng thể quên
Giống như điệp khúc lặp lại nhiều lần, em là người anh để tên
Trả lời anh đi phải mất bao lâu, cho con tim này ngừng buốt thắt
Phải mất bao lâu để quên một người, để hình ảnh em xa khuất mắt
*****
Ver 2:
Em đã đánh cắp tình cảm trong anh, nỗi buồn in hằn sâu tiềm thức
Có lẽ với em, anh không quan trọng, ngược lại chỉ toàn mang phiền phức
Nói còn thương nhưng tim em anh chẳng thể giữ lấy
Có lẽ em quên tình cảm ngày qua chắc em đang thử đấy
Thà mình đừng quen biết nhau, tim này sẽ chẳng siết đau
Để giờ đêm tối nước mắt tự tuôn nhưng tay anh chẳng biết lau
Mọi thứ sẽ ổn thôi em, vì anh dần quen một mình
Không thể giữ em được là do anh chưa làm chủ cuộc tình
Anh đã từng ngỡ mình được choàng ôm, nơi ánh cầu vòng dưới đám mây
Anh đã từng ngỡ mình được hạnh phúc, sẽ được nắm chặt và cầm tay
Anh ngỡ yêu thương ta trao nhau, sẽ được phác họa tranh thêm màu
Anh ngỡ duyên tình ta được trọn vẹn, chứ không khói thuốc cùng đêm sầu
Phố Nha Trang ngày càng thêm buồn, hi vọng ta tìm thấy nhau
Vẫn là Bạch Dương sắc son yêu em, người em đã từng kiếm bấy lâu
Ký ức hiện hữu về những ngày mưa, khi bóng mây mờ đã ẩn dần
Trả lời anh đi quên em bao lâu, khi hạnh phúc đó anh vẫn cần
Hook:
Anh đây chấp nhận thất bại, thương em anh chẳng thể quên
Giống như điệp khúc lặp lại nhiều lần, em là người anh để tên
Trả lời anh đi phải mất bao lâu, cho con tim này ngừng buốt thắt
Phải mất bao lâu để quên một người, để hình ảnh em xa khuất mắt
Anh đây chấp nhận thất bại, thương em anh chẳng thể quên
Giống như điệp khúc lặp lại nhiều lần, em là người anh để tên
Trả lời anh đi phải mất bao lâu, cho con tim này ngừng buốt thắt
Phải mất bao lâu để quên một người, để hình ảnh em xa khuất mắt
Outro:
Có lẽ mọi thứ sẽ ổn, anh đợi yêu thương tới phần
Được em ôm chặt sau mỗi sớm mai, hạnh phúc đó anh mới cần
Anh viết về em đã bao nhiêu lần, thử hỏi rằng em có để tâm?
"Thương Đau" dày vò anh suốt hành trình, khi nào thì em có thể thăm?
Chưa thể hình dung anh sẽ thế nào, nếu tình cảm đó vội quên?
Chắc không phải anh mang nhiều đau thương, NA em đã gọi tên
Trả lời anh đi phải mất bao lâu để "Thương Đau" này được giáng chức
Phải mất bao lâu để quên một người, khi nỗi buồn này đã cán mức.
Xem toàn bộ