Ŋhạc anh cũng ích kỷ như con người của anh vậу
Khó ai hiểu được điều muốn nói, cũng chẳng dang rộng cánh tay
Đón mời trái tim đồng cảm hay có chung dòng tâm trạng
Ý nghĩa đặt ra không cần thiết... khi họ chỉ biết cấm đoán
Cũng buồn...thôi kệ..."phận" thay đổi được gì đâu
Anh chỉ cần một người quan tâm, trân trọng 2 từ "vì nhau"
Nhưng khát khao đó...nó quá xa tầm với
Đôi lúc muốn rủ bỏ hết suy nghĩ... vô hồn, phơi xác nằm chơi
Lạnh quá...không biết cách tự sưởi ấm
Chỉ ước có một vòng tay...nhắm mắt lắng nghe tiếng cười thầm
Từ phía nỗi buồn lâu nay xuất phát trong thâm tâm...
Đơn giản cảm nhận được thôi...chẳng phải kẻ điên ngồi lẩm bẩm
Cách tính một bài toán...tìm ra con đường có em
Không quan tâm rằng yêu hay chỉ là thích...vẫn cứ mong bên cạnh được có em
Thử ngó xem...đâu đó, đoạn dây vô hình ràng buộc
Là sự ích kỷ ở trong anh...trái tim giờ đang buốt
Tưởng tượng một ngày không xa hơi ấm sẽ về bên cạnh đá
Để phũ cơn gió "lạc lõng" lâu nay vẫn thổi ngang làm lạnh...và
Em biết không?...tại sao anh lại ví mình như thế
Vì người ta nói anh rất cứng đầu, và cũng thường hành xử tệ
Haa, không ngọt ngào....không biết mình đến từ đâu
Cảm giác lạ ghé qua từ sau...mọi thứ quay lại từ đầu
Có lẽ vì thế yêu thương ít đi...cảm xúc anh phải tự giấu
Tình cảm của em quá mơ hồ nên chắc cũng chỉ là hư cấu
Hook:
Anh ghét cái cách em tìm đến bên rồi lại vội vàng cất bước đi
Anh ghét công chúa tồn tại trong anh bỗng dưng chẳng còn cần tước vị
Phải chăng do sự ích kỷ, muốn giữ em cho riêng mình
Bao lời đồn thổi thật sự....tình yêu...không kiên định
Ích kỷ là khi ép dòng suy nghĩ, ép câu chữ ngấm vần đệm
Như ép hạnh phúc tự tìm đến bên, tựa 2 từ ấm cần êm
Và bao nhiêu lít nước mắt, chẳng nhớ dù cho lắm lần đếm
Để mảnh vỡ đau thương quay lưng làm hàng mi ướt thấm dần mềm
Thử im lặng xem ai đó, quan tâm đến mình không
Nhưng mà.... phũ phàng thay, chẳng một hình bóng
Chờ đợi, cùng cô đơn, năm tháng qua rình hóng
Rồi sau những cuộc vui nụ cười thật sự chỉ là tấm bình phong
Nếu anh và em, đang ở dưới cùng một bầu trời
Cớ sao anh không có cơ hội để nương náu nơi...
Bình yên, trong tim em, nơi rất xa không thể với
Nơi chỉ có chỗ cho mình anh mặc vị khách chẳng hề mời
Anh không phải hoàng tử...nhưng với anh em là công chúa
Xin một điều đối với tình cảm này nha...không đùa
Vì anh biết đau, biết khóc, cũng rơi nước mắt vì người yêu
Đừng đáp lại anh, trong khi người đó lại khiến em cười nhiều
Và...đừng là hình bóng của quá khứ từng bỏ rơi anh
Chẳng nhìn thấy sự thẩn thờ hơi thở bất lực giữa trời lạnh
Đơn giản là ngược hướng, tầm nhìn quá giới hạn
Bỏ đi...mình em vui, còn anh phải ngồi đếm thời gian
Đừng để anh nhắc đến em quá nhiều trong bài ca
Hãy chân thành đừng quyến rũ nhiều tâm hồn như loài hoa
Đừng giết trái tim một người con trai làm nước mắt chẳng phai nhòa
Hãy giả vờ, coi như rằng thế giới,chỉ có hai ta
Biết đâu bất ngờ ngày mai bỗng dưng ...ta ngừng thở...
Có kịp lưu giữ những gì trước đây mình...đã từng nhớ...
Tưởng như thấy được màu hồng hạnh phúc đó...và mừng, ngỡ...
Rằng có một nửa dành riêng để tặng...cả rừng thơ...
Là do ích kỷ, không suy nghĩ, không biết nhìn xa trông rộng
Để sau cơn sóng vỗ vào bờ, biển cả lặng yên không động
Hay một giây...cả 2 cần chỗ dựa...ta đã yêu lầm
Để cuối cùng lại chia tay, khác nào chuyện tiếu lâm
Đã nói nhiều rồi, tự nhiên... bức xúc nhắc lại nữa
Thà phải nắm chặt tay cô đơn còn hơn bị gạt vào vai giữa
Một, hai, ba....thừa,...anh sẽ đi
Những cuộc điện thoại bất chợt đó, sau này không cần nói khẽ nhỉ
Em yên tâm...chỉ là đang nhớ...anh rất nhớ
Xem toàn bộ